Bài 5 – Sống Cho Những Giá Trị Cao Quý Hơn

0
1384

Các bạn thân mến!

Tuổi trẻ là tuổi đẹp nhất đời người, là tuổi tràn căng nhựa sống với nhiều khát vọng cao đẹp và bay bổng. Đẹp hơn nữa khi người ta nhận ra rằng một góc nào đó trong tâm hồn của những người đang chập chững bước chân vào đời, luôn khắc khoải niềm thao thức hướng về những giá trị đúng đắn và cao đẹp, hướng về cái Chân – Thiện – Mỹ. Quả đúng như những gì các bậc triết gia và hiền nhân đi trước đã khẳng định: nhân di sơ tính bản thiện. Con người bản chất là tốt lành. Ai cũng muốn sống tốt. Ai cũng muốn xây dựng cuộc đời mình trên những giá trị cao cả và lý tưởng sống tốt đẹp.

Thế nhưng đi giữa dòng đời, chúng ta thường gặp nhiều va vấp và đụng chạm. Đôi lúc, những va vấp khiến chúng ta ngỡ ngàng nhận ra rằng có một khoảng cách quá xa giữa điều chúng ta ôm ấp, giữa lý tưởng sống chúng ta theo đuổi, với thực tế phũ phàng đến quá đáng của cuộc sống.

Thật đáng tiếc, khi nhận ra đời không như là mơ, người ta cũng dần để cho mình bị đẩy vào một tiến trình thoái bộ của lý tưởng sống. Những khát vọng cao đẹp càng lúc càng lụi tàn, nhiệt tâm theo đuổi những giá trị cao cả cũng dần tắt. Chứng kiến nhiều điều không đẹp giữa dòng đời, càng lúc người ta càng trở nên quen thuộc và thỏa hiệp với những cái xấu. Người ta trở nên dễ chấp nhận sống theo chủ nghĩa quân bình và tầm thường.

Hôm nay, chúng tôi xin giới thiệu đến các bạn lời mời gọi của Đức Giêsu: “Anh em hãy nên hoàn thiện như Cha anh em trên trời là Đấng hoàn thiện”(Mt 5, 48). Hẳn Đức Giêsu thừa biết rằng các môn đệ của mình chỉ là những con người yếu đuối, sống giữa một thế gian đầy quyến rũ và cám dỗ. Thế mà Giêsu không ngại mời gọi mỗi người nên hoàn thiện, hoàn thiện như Cha trên trời. Liệu điều đó có khả thi với mỗi người chúng ta không?

Cách đây gần năm thế kỷ, Stanislaw Kostka là một chàng thanh niên 17 tuổi, được sinh ra và lớn lên trong một gia đình quyền quý ở Ba Lan, trong một giai đoạn mà đời sống đạo đức của xã hội đang ngày càng xuống cấp. Ở cái tuổi mà ai cũng bị sa ngã, giữa vòng vây ồn ào của những cám dỗ tội lỗi quanh mình, Stanislaw đã từ khước tất cả và tuyên bố: “Tôi được sinh ra để sống cho những gì cao quý hơn!”. Suy nghĩ cách chín chắn, chắc hẳn câu châm ngôn sống của Stanislaw cũng có thể trở thành một hướng sống tuyệt đẹp cho chúng ta ngày nay.

Thật thế, để có thể sống cho những giá trị cao quý hơn, tôi được mời gọi tách mình ra khỏi những gì là không cao quý. Có khi đó là việc nói không với những mời mọc hấp dẫn nhưng tội lỗi. Có khi đó là việc giữ một khoảng cách với những trò tiêu khiển bù khú tầm thường và vô bổ. Có khi đó là việc phớt lờ những điều mà bao nhiêu người khác đang chết mê chết mệt.

“Sống cho những gì cao quý hơn” là lối sống hướng thượng, nỗ lực vươn mình lên cao, trong khi chung quanh luôn có biết bao nhiêu điều muốn kéo ghì tôi xuống. “Sống cho những gì cao quý hơn” có khi là một lối sống cứ luôn phải cố gắng để lao mình về phía trước, trong khi chung quanh tôi bao nhiêu người khác vẫn tàn tàn và lây lất sống theo chủ nghĩa quân bình. “Sống cho những gì cao quý hơn” có khi chỉ đơn giản là việc tôi sống thực với những xác tín mạnh mẽ và cao quý trong thâm sâu tâm hồn mình, trong khi thế giới chung quanh tôi còn biết bao điều tầm thường thô tục. Chắc chắn, lối sống ấy tạo nên một khoảng cách giữa tôi và cuộc đời, giữa tôi và người khác. Nhưng chính khoảng cách ấy mới cho tôi cơ hội để được sống thật là mình, mới tạo cơ hội cho những giá trị cao đẹp trong tôi được bùng phát. Giữa vô vàn những tương quan trong cuộc sống, chỉ những người có can đảm và đủ bản lĩnh vững vàng mới có cơ hội để sống thực là chính mình, để sống đẹp.

Dù sao đi nữa, nên hoàn thiện như Cha trên trời không phải là điều một sớm một chiều mà người ta có thể làm được. Đó là một tiến trình kéo dài trong suốt cả cuộc đời. Lời mời gọi ấy đẩy tôi lên đường trong một tiến trình liên tục sống và chọn lựa. Vâng, sống là chọn lựa. Có những lựa chọn cho tôi một bước tiến, nhưng cũng có những lựa chọn đẩy tôi nhiều bước lùi. Giữa những tinh vi và đa dạng của cám dỗ, giữa những mời gọi êm ái của một lối sống buông thả và dễ giãi, để có thể sống xứng đáng là con cái Chúa, tôi luôn được mời gọi hướng mình lên cao, tìm đến những gì cao quý hơn. Bởi vì cuộc đời tôi thì cao quý hơn nhiều so với những cám dỗ tầm thường đang vây bọc quanh tôi.

Trong thư gởi cho các tín hữu Philliphê, Thánh Phaolô cũng đã viết: “Giữa một thế gian tội lỗi, và sa đọa, anh em hãy chiếu sáng như những vì sao!” (Pl 2, 15). Môi trường chung quanh còn nhiều bóng tối, có thể là một thách đố lớn lao, có thể là cám dỗ, nhưng đồng thời cũng là cơ hội để tôi tỏa sáng, để nhân cách tôn giáo, để những phẩm chất tốt đẹp của một người Kitô hữu trong tôi được bừng chiếu sáng ngời nơi thế gian này.

Lạy Chúa,

Chúa biết chúng con yếu đuối dường nào
Thế mà Chúa vẫn không ngại mời gọi
mỗi người chúng con sống đẹp.

Chúa biết giữa lòng chúng con
vẫn còn nhiều góc tối,
thế mà Chúa không ngại mời chúng con làm con cái ánh sáng.

Như đóa sen trong đầm lầy,
xin giữ tâm hồn con thanh khiết,
xin kéo con luôn hướng mình lên cao
để dâng cho đời những hương hoa ngát thơm. Amen

Bài hát: THẮP SÁNG LÊN
Sáng tác: Trầm Hương