Phó thác cho Chúa Giê-su

0
1050

 “Thưa Cha, con định mua một tờ báo ở phía bắc. Con đã thực hiện tất cả các thẩm định và kiểm tra tài chính. Con cần người cầu nguyện với con trước khi con đưa ra quyết định này.”

Tất nhiên chồng tôi đã đồng ý và cầu nguyện cho sự lựa chọn của thành viên trong gia đình là đúng và Chúa Giê-su ban phước cho điều đó. Đây là một đặc ân mà anh ấy được hưởng, bất cứ khi nào người bạn tốt của chúng tôi cần thêm sự đảm bảo đó. Người đàn ông này là một nhà tài chính lỗi lạc. Anh có thể chỉ dựa vào chuyên môn và kinh nghiệm của mình. Nhưng anh muốn một cái gì đó hơn thế nên anh đang phó thác kế hoạch của mình với Chúa. Anh muốn chắc chắn rằng nó sẽ thành công dưới sự quan phòng của Chúa.

Cầu nguyện trước khi đưa ra quyết định không phải là một khái niệm mới. Nhưng tôi biết khi tôi bắt đầu bằng lời cầu nguyện trước khi bắt đầu hình thành ý tưởng của mình, tôi đã được truyền cho trí tưởng tượng và nguồn cảm hứng mà tôi biết đến từ Chúa Giêsu, Chúa của tôi.

Nếu lời cầu nguyện không lay chuyển bạn, điều đó có thể khiến bạn bỏ lỡ kế hoạch của Thiên Chúa.

Nếu lời cầu nguyện không lay chuyển bạn, điều đó có thể khiến bạn bỏ lỡ kế hoạch của Thiên Chúa. Một số người sẽ không đưa ra quyết định, sẽ không tiến lên nếu không có dấu hiệu của Chúa. Hoặc họ mong đợi Chúa sẽ giải quyết mọi việc một cách kỳ diệu mà không cần nỗ lực từ phía họ.

Ví dụ yêu thích của tôi về điều này là Mô-sê, người liên tục bảo dân Ít-ra-en bình tĩnh vì Thiên Chúa sẽ giải cứu họ khỏi quân đội Ai Cập đang tấn công họ, đẩy họ về phía Biển Đỏ. Ông nói với họ rằng họ không cần phải làm gì cả. Tôi thích phiên bản Sống Kinh thánh theo mệnh lệnh của Thiên Chúa: “Hãy ngừng cầu nguyện và bảo con cái Ít-ra-en cứ nhổ trại. Phần ngươi, cầm gậy lên, giơ tay trên mặt biển, rẽ nước ra cho có lối đi khô ráo ngay giữa lòng biển, để con cái Ít-ra-en đi vào.” (Xuất Hành 14: 15-16) Chắc chắn Chúa đã làm một phép lạ, nhưng Mô-sê sẽ không chỉ cầu nguyện theo cách của mình.

Tôi thường nghĩ đến điều này khi tôi đưa ra quyết định, lựa chọn hướng đi nào mà tôi nên đi, tự hỏi liệu ý tưởng của mình có thực hiện được hay không. Tôi cầu nguyện, nhưng đôi khi tôi bị mắc kẹt trong những nghi ngờ của chính mình hoặc tôi dừng lại. Chúa Giê-su nói với tôi, “Hãy đứng dậy và tiếp tục đi!”

Nhưng sau đó là những lo lắng liệu quyết định có được ban phước lành hay không, được trông nom khi các kế hoạch được triển khai. Đây là lúc tôi cần phó thác điều đó với Chúa Giê-su.

Tôi không tìm kiếm sự phó thác hay chứng thực. Tôi không yêu cầu Chúa đồng ý với quyết định của tôi bởi vì tôi có nhiều lựa chọn tốt như vậy. Tôi không cố thuyết phục Ngài rằng Ngài nên hoan nghênh tôi vì tôi nghĩ đó là một kế hoạch tuyệt vời. Điều đó tùy thuộc vào việc Chúa Giê-su làm nếu Ngài cảm thấy điều đó là xứng đáng (2 Côrintô10:18).

Không, sự phó thác này là về việc tin tưởng và tin cậy rằng Thiên Chúa của tôi sẽ ở đó trên mọi bước đường tôi đi, hướng dẫn đường lối, hỗ trợ tôi khi tôi dựa vào sự khôn ngoan của Ngài.

Phó thác không phải là lời cầu nguyện một lần. Đó là sự liên tục, hàng ngày trao cho Chúa Giê-su từng phút, giờ, ngày của chúng ta. Cũng giống như các tín hữu khi tiễn Phao-lô và Si-la, “được phó thác bởi ân sủng của Chúa” (Công vụ 25:40), chúng ta giao phó cuộc sống và quyết định của mình cho ân sủng của Thiên Chúa và tất cả những gì nó kế thừa.

Đó là tất cả về sự tin tưởng. Nếu tôi dùng Chúa Giê-su làm gương mẫu cho mình, thì sự lựa chọn rất rõ ràng. Ngài tin cậy các kế hoạch của Cha Ngài cho sự cứu rỗi của chúng ta bằng những lời cuối cùng của Ngài, “Lạy Cha, con xin phó thác hồn con trong tay Cha” (Lu-ca 23:46 J.B.Phillips NT).

Việc chính thức sử dụng “phó thác” này mang theo nó sự hiểu biết sâu sắc và cam kết. Tôi sử dụng nó để bắt đầu mỗi ngày như trong Lời cầu nguyện buổi sáng của Luther: “Con xin phó thác bản thân, thể xác, linh hồn con trong tay Cha.” Tôi đang giao phó tất cả những gì tôi có cho Chúa Giê-su, đặt mọi sự vào sự chăm sóc và bảo vệ của Ngài. Khi tôi thực hiện suy nghĩ đó suốt cả ngày, các quyết định và kế hoạch của tôi không còn khiến tôi nản lòng.

“Con xin phó thác bản thân, thể xác, linh hồn con trong tay Cha.”

Với kế hoạch cho cả năm và những quyết định phía trước, chúng ta không biết con đường sẽ dẫn đến đâu, bây giờ là lúc chúng ta bắt đầu một năm với sự cam kết và cầu nguyện.

Và vì vậy, lạy Chúa Giê-su, chúng con phó thác bản thân, thể xác, linh hồn và mọi sự trong tay Chúa. Xin hãy ban cho chúng con nguồn cảm hứng của Ngài, ơn tha thứ của Ngài khi chúng con đi lạc lối, và hơn hết là niềm vui theo nhiều cách mà Ngài sẽ ban phước lành cho năm nay.

Người dịch: An Hòa