Bài 37 – NHỮNG NÉN BẠC CUỘC ĐỜI

0
652

Các bạn thân mến,

“Những nén bạc” là tên một dụ ngôn của Tin Mừng Matthêu. Đức Giêsu dùng dụ ngôn này để dạy các môn đệ biết cách sống cuộc đời mình. Dụ ngôn này có một giá trị đặc biệt cho người trẻ chúng ta, những người mới bước chân vào đời và đang tập đảm nhận từng ngày cuộc sống của chính mình.

Đức Giêsu khởi đầu dụ ngôn bằng lời kể: “Có người kia sắp đi xa, liền gọi đầy tớ đến mà giao phó của cải mình cho họ. Ông cho người này năm nén, người kia hai nén, người khác nữa một nén, tuỳ khả năng riêng mỗi người. Rồi ông ra đi” (Mt 25, 14-15).

Dụ ngôn được khởi đầu với việc những người đầy tớ được chủ giao cho những nén bạc. Đó là khởi đầu cho một sứ vụ mới. Để người được giao có thể thực hiện sứ vụ của mình trong tinh thần trách nhiệm, người chủ ẩn mặt đi. Ông đi xa. Đoạn khởi đầu trên mời tôi liên tưởng đến cuộc đời mình, đến sứ mạng được giao cho mình khi tôi có mặt giữa cuộc đời này.

Một cách tự nhiên, tôi chẳng biết từ đâu mình được bước chân vào đời. Thế nhưng, từ khi tôi ý thức được sự hiện hữu của mình, mọi thứ dường như đã có sẵn đó cho tôi. Tôi được ban cho một cuộc đời, với nhiều sự chăm sóc, nhiều tình yêu, nhiều khả năng để sống. Cuộc đời tôi cũng được Chúa ban cho thật nhiều nét đẹp của con người, nhiều nét dễ thương của người được làm con Chúa… Rồi chạy suốt dòng đời, biết bao ân huệ, là những nén bạc quý giá, đã được Chúa ưu ái đặt vào cuộc đời tôi. Điều gì đứng đằng sau tất cả những ơn ban quảng đại và những chăm lo chu đáo như thế nếu không phải là một tình yêu lớn vô biên mà Người dành cho tôi?

Hơn thế nữa, Thiên Chúa còn tôn trọng tôi đến độ sau khi đã ban cho tôi mọi sự, Ngài ẩn mặt đi. Ngài “đi xa”. Ngài cho tôi được làm chủ cuộc đời quý giá của mình.

Dẫu vậy, Thiên Chúa chỉ “đi xa” chứ không biến mất khỏi cuộc đời tôi. Cuộc đời của tôi quý giá đến độ Thiên Chúa không chỉ ban phát cho tôi một lần, rồi bỏ mặc tôi muốn làm gì thì làm, muốn sống sao thì sống. Thiên Chúa không chỉ muốn tôi sống. Ngài còn muốn tôi sống xứng đáng với phẩm giá của mình, xứng đáng với sự tin tưởng mà Ngài đặt nơi tôi. Bằng nhiều cách thức khác nhau, Ngài vẫn thường đến hỏi thăm tôi. Qua nhiều phương tiện khác nhau, Ngài vẫn thường chất vấn tôi về cách tôi sử dụng những ân huệ được trao ban cho mình.

Theo dụ ngôn của Đức Giêsu, sau một thời gian lâu dài, ông chủ trở về, gọi các đầy tớ đến và yêu cầu thanh toán sổ sách. Chúng ta không biết chính xác thời gian lâu dài là bao lâu. Bởi lẽ đó là khoảng thời gian dài bằng chính cuộc đời của mỗi người. Điều chắc chắn là sẽ có lúc tôi được gọi đến để tính sổ với Chủ của mình, với Đấng đã đặt mọi sự vào tay tôi.

Điều đáng tiếc nhất trong cuộc sống là dường như chúng ta hay sống như thể mình không bao giờ phải chết. Chúng ta sử dụng những điều mình được ban cho như thể không bao giờ mình phải trả lẽ trước mặt Chúa. Giữa những bận rộn tất bật của dòng đời, có bao giờ tôi dừng lại để thử một lần tính sổ đời mình chăng?

Để tính sổ, trước hết tôi cần nhìn ra những nén bạc của cuộc đời mình. Chắc chắn cuộc đời nào cũng được Chúa ban cho nhiều nén bạc khác nhau. Tôi nhìn lại để thấy Chúa đã đầu tư nhiều biết bao nhiêu nơi cuộc đời của tôi. Thế rồi tôi tự hỏi, tôi đã sử dụng những đầu tư ấy thế nào? Tôi có sinh lợi được gì cho Chúa chăng? Tôi sẽ trả lời với Chúa như thế nào về cách tôi đã sử dụng những nén bạc của cuộc đời mình?

Những nén bạc được đặt vào cuộc đời tôi là để tôi sinh lợi cho cuộc đời, để tôi chia sẻ với người khác. Thế nhưng có bao giờ vì ngại ngùng, vì ích kỷ, tôi đã đem những nén bạc chôn giấu để có thể độc quyền giữ làm của riêng mình? Có bao giờ vì không muốn chia sẻ, vì ngại dấn thân, vì sợ mạo hiểm… mà những nén bạc được đặt vào cuộc đời tôi đã chẳng có cơ hội để triển nở và sinh lời? Có bao giờ giữa những điều tốt đẹp mà Chúa đã đặt vào cuộc đời tôi, tôi vẫn chọn sống một cuộc sống an toàn, nhưng tầm thường và vô dụng?

Không ai có quyền được đặt câu hỏi, tại sao tôi chỉ nhận được một nén, trong khi người khác được những ba nén, hay năm nén. Tại sao người ta nhận được những khả năng này tài năng nọ, mà tôi thì không?… Bởi nói cho cùng, những điều tôi nhận được, những khả năng được phú bẩm vào tôi đều là những ân huệ nhưng không mà tôi không thể đòi hỏi. Đòi hỏi và so sánh đôi khi đem lại cho tôi sự tự kiêu hoặc tự ti. Bao lâu tôi dám tin rằng những điều mà Chúa ban cho tôi là thích hợp nhất với tôi, bấy lâu đời tôi mới có thể được xây dựng vững chắc và trổ sinh nhiều hoa trái tốt đẹp. Bao lâu tôi đón nhận cuộc đời mình với cả sự trân trọng trong tâm tình tri ân, bấy lâu tôi mới có thể đảm nhận tốt cuộc đời mình và sống hạnh phúc.

Lạy Chúa,

Chúng con hiện hữu giữa đời
không phải như là kết quả ngẫu nhiên
của một trò chơi xúc xắc.
Cuộc đời chúng con không phải là một canh bạc
được Chúa đầu tư và đòi hỏi phải sinh lợi.
Bởi chúng con được hiện hữu giữa đời
là nhờ chính Tình Yêu của Chúa,
và cả cuộc đời chúng con
là một chuỗi những hồng ân nhưng không
mà Chúa luôn ưu ái ban tặng chúng con.

Xin dạy chúng con luôn biết sống với Chúa
trong tâm tình tri ân cảm mến.
Xin dạy chúng con bước đi mỗi ngày
với niềm vui được Chúa yêu thương.
Và xin dạy chúng con sống trọn vẹn cuộc đời mình,
với ý thức bổn phận và tinh thần trách nhiệm
để những hồng ân mà Chúa đặt vào đời chúng con
được trổ sinh hoa quả dồi dào
cho cuộc đời và cho nhiều người khác. Amen

Bài hát kết thúc: DẤU ẤN TÌNH YÊU
Thơ: Rabindranath Tagor
Dịch lời việt: Đỗ Khánh Hoan
Nhạc: Ân Đức
Thể hiện: Quang Dũng
Phụ họa: Lan Chi – Thiên Hương