Các bạn thân mến !
Chỉ còn vài ngày nữa là đến Đại lễ Giáng Sinh. Sau một thời gian cùng Giáo Hội sống tâm tình chờ đợi, giờ đây chúng ta có thể tự hỏi lại mình: tâm hồn tôi đã sẵn sàng để đón Chúa chưa?
Để có thể biết mình sẵn sàng hay chưa, điều quan trọng hơn hết là tôi phải biết mình chuẩn bị để đón một Thiên Chúa nào. Nếu không hiểu gì về Đấng mình chờ đợi, có khi chúng ta sẽ phải ngỡ ngàng và thất vọng đáng tiếc. Đó là kinh nghiệm chúng ta học được từ những người cùng thời với Giêsu.
Thời Đức Giêsu, người ta chờ đợi một Đấng Mesia quyền lực, một vị Vua oai hùng, một Đấng có khả năng giải phóng họ khỏi tay đế quốc ngoại xâm. Giêsu đến, trong hình hài của một thơ nhi bé nhỏ. Những người chờ đợi từ khước món quà mà Thiên Chúa trao ban vì món quà ấy không phù hợp với mong đợi của họ. Cũng thời đó, Gioan Tẩy Giả loan báo về một Đấng Mesia công thẳng, là Đấng sẽ sàng lọc tách bạch kẻ công chính ra khỏi người tội lỗi. Thế nên ông đã phải ngỡ ngàng thật nhiều trước hình ảnh của một Giêsu hiền lành và khiêm hạ. Mãi cho đến khi sắp hoàn tất sứ mạng cuộc đời mình, Gioan vẫn còn nuôi hoài giữa lòng mình niềm thắc mắc: Ngài có phải là Đấng phải đến, hay chúng tôi còn phải chờ đợi ai khác? (Mt 11, 3).
Để có thể đón nhận Chúa, dường như tôi phải học biết và chấp nhận rằng Thiên Chúa có thể khác với những gì tôi mong đợi và tưởng nghĩ. Lắm lúc chính những hình ảnh méo mó mà tôi có về Thiên Chúa lại trở nên chướng ngại khiến tôi khó đón nhận Thiên Chúa vào cuộc đời mình. Một lần nữa, tôi sẽ phải tự hỏi lại mình: Thiên Chúa là ai đối với tôi?
Đâu là khuôn mặt Thiên Chúa mà tôi mong đợi? Thiên Chúa là Đấng hằng ở trong tôi hay vẫn còn là một Đấng quá xa lạ với tôi? Thiên Chúa thân thương như người Cha, người Thầy, người Bạn, hay vẫn chỉ là một Đấng quyền quý cao sang và hay áp đặt nhiều đòi hỏi lên cuộc đời tôi?
Thưa các bạn !
Mùa Vọng là mùa để chuẩn bị cho chúng ta đón nhận một Thiên Chúa làm người nơi Hài Nhi Giêsu. Đến với con người, Giêsu nào có đòi hỏi gì cao sang. Không cung ngọc đền vàng. Không gối hoa nệm gấm. Con Thiên Chúa đã đến thăm con người chỉ qua một máng cỏ đơn sơ và khiêm hạ. Tâm hồn tôi có thể là một máng cỏ để Giêsu ngự vào không? Tôi có dám đón Giêsu vào cuộc đời mình với trọn cả con người tôi, với tất cả những gì tôi là, tôi có?… Một máng cỏ nghèo hèn còn xứng đáng làm giường cho Giêsu, tâm hồn tôi lại chẳng bằng một máng cỏ sao? Giêsu có thể sinh ra hàng ngàn lần nơi hang đá Bêlem, nhưng điều đó chẳng ý nghĩa gì với tôi cả nếu Ngài không thực sự được sinh ra ngay nơi chính con tim tôi.
Có thể khi đi đến cuối cuộc hành trình có người sẽ phải thất vọng nhận ra rằng mình chưa chuẩn bị được gì để đón Chúa cả. Tâm hồn mình vẫn ngổn ngang và bề bộn nhiều thứ. Giữa những hào nhoáng ồn ào của phố hoa điện đèn, tâm hồn mình vẫn còn là một khoảng trống mênh mang. Nhiều người chôn mình trong cái mặc cảm bất xứng và khép kín.
Thế nhưng tôi có tin rằng trước khi tôi biết rõ và nhận ra tình trạng của mình thì Chúa đã thấu biết tôi? Tôi có thể tuyệt vọng về mình, nhưng Thiên Chúa thì không tuyệt vọng về tôi. Tôi có thể mất kiên nhẫn với mình, nhưng Thiên Chúa thì không bao giờ thiếu kiên nhẫn với tôi. Tôi có thể không nhìn ra giá trị của mình, nhưng dưới mắt Thiên Chúa tôi vẫn có một giá trị bất khả thay thế.
Thế nên đến với Chúa tôi đâu có cần phải điểm tô cho bóng bẩy. Tôi cũng đâu cần phải khoác cho mình những chiếc mặt nạ như tôi vẫn thường làm khi bon chen giữa dòng đời. Tất cả công sức chuẩn bị của tôi trong mùa Vọng có khi chỉ đơn giản là lột đi những chiếc mặt nạ mà mình đã đeo mang suốt cả cuộc đời. Tôi nhận ra mình là ai và trình diện trước Thiên Chúa với trọn vẹn con người tôi.
Mùa Vọng là mùa để tôi chuẩn bị tâm hồn mình thật tốt để đón Chúa. Nhưng đồng thời, tôi cũng được nhắc rằng: dù tôi thế nào đi nữa, Giêsu cũng mong được bước vào cuộc đời tôi. Hãy mở rộng cửa lòng mình để đón Chúa. Nếu lòng tôi còn nhiều bề bộn, hãy để cho Giêsu đi vào những bề bộn của lòng tôi. Giêsu sẽ chỉ cho tôi thấy đâu là giá trị của những bề bộn trong cuộc đời tôi. Hãy để Giêsu bước vào đời tôi không phải như một người khách lạ, nhưng như một người bạn thiết thân và chân tình. Hãy trình diện với Giêsu trọn vẹn con người thật của mình… Với ánh mắt của Giêsu, tôi sẽ hiểu được đâu là giá trị của cuộc đời mình.
Lạy Chúa Giêsu,
Chúa đã vượt qua một khoảng cách thật xa
để đến làm người và ở với chúng con.
Thế mà con vẫn cứ vô tình
tạo thêm nhiều khoảng cách giữa con và Chúa.
Con mê mải giữa dòng đời và quên mất Chúa.
Con lấp đầy đời mình với nhiều mộng đẹp phù du
và con tim con chẳng có chỗ nào cho Chúa.
Đến lúc nhận ra thực trạng của mình,
con lại giam mình trong mặc cảm tự ti
và ngại ngần khép kín trước Chúa.
Con đã để Chúa đứng bên đời con
lặng lẽ như một người khách lạ.
Lạy Chúa!
Qua bao phen lãng du giữa cuộc đời,
con biết đời con sẽ chẳng là gì
nếu không có Chúa
Qua từng nhịp bước chênh vênh,
qua bao lần đau thương vấp ngã,
con biết đời con cần Chúa.
Con kính mời Chúa đến
và ở lại với con. Amen
Bài hát kết thúc : BÊN ĐỜI LÃNG DU
Sáng tác : Giang Ân
Thể hiện : Xuân Trường