Nhân Chứng của các Thánh Tông Đồ hậu Phục Sinh

0
869

Một quyết định kỳ diệu

Sau cái chết của Giuđa, người đã phản bội Chúa Giê-su Ki-tô dẫn đến việc Ngài bị bắt, bị đóng đinh, đã chết và sống lại, thì các thánh tông đồ đã quyết định đi tìm một người thay thế anh ấy. Phêrô, người dẫn đầu trong việc xác định tư cách của môn đệ mới, người sẽ thay thế Giu-đa trong thời đại sau phục sinh; theo đó, Phêrô đã nói,

“Vậy phải làm thế này: có những anh em đã cùng chúng tôi đi theo Chúa Giê-su suốt thời gian Người sống giữa chúng ta, kể từ khi Người được ông Gio-an làm phép rửa cho đến ngày Người lìa bỏ chúng ta và được rước lên trời. Một trong những anh em đó phải cùng với chúng tôi làm chứng rằng Người đã phục sinh.” Họ đề cử hai người: ông Giô-xếp, biệt danh là Ba-sa-ba, cũng gọi là Giút-tô và ông Mát-thi-a. Họ cầu nguyện rằng: “Lạy Chúa, chính Chúa thấu suốt lòng mọi người; giữa hai người này, xin chỉ cho thấy Chúa chọn ai để nhận chỗ trong sứ vụ Tông Đồ, chỗ Giu-đa đã bỏ để đi về nơi dành cho y.” Họ rút thăm, thăm trúng ông Mát-thi-a: ông được kể thêm vào số mười một Tông Đồ. (Công vụ tông đồ 1: 21-26, ESV).

Tìm một người thay thế thích hợp cho Giuđa là một quyết định lớn đối với các môn đồ. Đây là quyết định quan trọng đầu tiên của họ sau khi Chúa Giê-su biến mất khỏi giữa họ trong hình dạng con người của Ngài. Với Chúa Giê-su, người lãnh đạo của họ đã ra đi, các môn đồ phải lãnh đạo và đưa ra quyết định, khi cần thiết.

Tất cả các tông đồ khác đều do chính Chúa Giê-su chọn, sử dụng tiêu chí tuyển chọn của chính ngài. Bây giờ, Mát-thi-a, được chọn với tiêu chí: một người nào đó, người sẽ phục vụ như một nhân chứng mạnh mẽ cho sự phục sinh của Chúa Giê-su Ki-tô.

Làm chứng về sự phục sinh của Chúa Giê-su Ki-tô đã trở thành trọng tâm đối với các thánh tông đồ sau khi Chúa Giê-su sống lại và lên trời. Đây chính là điều mà thánh tông đồ Phêrô đã làm trong bài diễn văn công khai đầu tiên của ông sau khi Chúa Giê-su Ki-tô lên trời: “Chính Đức Giê-su đó, Thiên Chúa đã làm cho sống lại; về điều này, tất cả chúng tôi xin làm chứng.” (Công vụ tông đồ 2:32).

Mát-thi-a là một người bước theo Chúa Giê-su

Phêrô mong đợi Sứ đồ mới là:

  • Những anh em đã cùng chúng tôi đi theo Chúa Giê-su suốt thời gian Người sống giữa chúng ta (Công vụ tông đồ 1:21)
  • Những người đã đồng hành với họ kể từ khi Người được ông Gio-an làm phép rửa cho đến ngày Người lìa bỏ chúng ta và được rước lên trời (Công vụ 1:22).

Phêrô đang tìm kiếm một người, người theo Chúa Giê-su hàng ngày giống như thể ông là một trong các tông đồ. Ngài ấy đang tìm kiếm một người đàn ông, người đã bị thu hút bởi Chúa Giê-su vì Ngài là AI và đang đi theo Ngài mà không cần một giao ước chính thức nào. Phêrô tìm người muốn quan sát mọi việc Chúa Giê-su làm và nghe mọi điều Ngài nói. Nói cách khác, Phêrô tìm kiếm một người muốn ở với Chúa Giê-su, theo cách riêng của ông. Mát-thi-a đã đáp ứng những yêu cầu này — một yêu cầu của tất cả các nhà lãnh đạo trong Kinh thánh.

Mát-thi-a là một Nhân chứng cho sự Phục sinh

Trong phân đoạn trên, thánh tông đồ Phêrô đã định nghĩa sự mời gọi của các tông đồ nói rằng, mỗi tông đồ phải trở thành “nhân chứng cho sự phục sinh của Ngài”. Sau đó, thánh tông đồ Phao-lô xác nhận tầm quan trọng của việc làm chứng về sự phục sinh của Chúa Giê-su Ki-tô bằng lời của ông. Ngài ấy đã nói rằng,

“Mà nếu Đức Ki-tô đã không trỗi dậy, thì lời rao giảng của chúng tôi trống rỗng, và cả đức tin của anh em cũng trống rỗng.” (1 Cô-rinh-tô 15:14).

“Anh hãy nhớ đến Đức Giê-su Ki-tô, Đấng đã sống lại từ cõi chết, Đấng xuất thân từ dòng dõi Đa-vít, như tôi vẫn nói trong Tin Mừng tôi loan báo.” (2 Ti-mô-thê 2: 8).

Trong các đoạn trên, thánh tông đồ Phao-lô ngụ ý rằng, nếu không có sự phục sinh của Chúa Giê-su Ki-tô, thì ông sẽ không rao giảng hoặc tin cậy nơi Chúa Giê-su Ki-tô; do đó, Phao-lô đã nhắc dến Phêrô.

Nếu “làm nhân chứng cho sự phục sinh của Chúa Giê-su” là đủ tốt cho các tông đồ, thì điều đó cũng đủ tốt cho các nhà lãnh đạo Kinh thánh và những người công bố phúc âm ngày nay.

Các thánh tông đồ đã không còn sợ hãi

Sau khi Chúa Giê-su về trời, các thánh tông đồ sống ẩn dật cho đến ngày Lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống. Vào ngày đó, như được mô tả trong Công vụ Chương 2, được Chúa Thánh Thần soi dẫn, Phê-rô đã trở thành nhân chứng táo bạo về sự sống lại trước hàng ngàn người dân địa phương và những người xa lạ từ nhiều vùng đất. Trong Công vụ tông đồ 4: 16-20, chúng ta thấy các tông đồ không hề sợ hãi và bất chấp khi đối đầu với các nhà lãnh đạo tôn giáo địa phương, những người bảo họ không được công bố Chúa Giê-su Ki-tô.

Theo một số tài khoản, 11 trong số 12 Sứ đồ, ngoại trừ Sứ đồ Gio-an, đã bị giết vì làm nhân chứng cho sự phục sinh của Chúa Giê-su Ki-tô; họ đã không lùi bước. Sau khi phục sinh, các môn đồ sợ hãi đã trở thành những người không còn bất kì sợ hãi nào mặc dù Chúa Giê-su đã cảnh báo họ:

Hãy nhớ lời tôi đã nói với anh em: ‘Tôi tớ không lớn hơn chủ nhà. Nếu họ đã bắt bớ Thầy, họ cũng sẽ bắt bớ anh em’ (Gioan 15:20).

Nhân chứng Phục Sinh trong chính chúng ta

Tầm quan trọng của chúng ta khi trở thành nhân chứng cho sự phục sinh của Chúa Giê-su Ki-tô không thể kém hơn những gì mà thánh tông đồ Phêrô đã mô tả là tiêu chuẩn cần thiết của một môn đệ trong thời của ông. Mặc dù chúng ta không phải là nhân chứng chứng kiến mọi việc bằng mắt cho sự phục sinh của Chúa Giê-su Ki-tô, nhưng điều đó vẫn là cốt lõi của sự làm chứng của chúng ta ngày nay.

Nguồn: https://www.leadlikejesus.com/blog/witness-post-resurrection-apostles

Người dịch: Anna NQ