Trở nên nhà lãnh đạo Chúa muốn (chương 8): Làm thế nào để triển khai được nhiều việc hơn

0
1711

 

Image result for jesus doingĐây là một vấn đề thường tình. Khối lượng công việc cần được triển khai thì luôn nhiều hơn quỹ thời gian cho phép. Bà nội trợ, công nhân, các sếp, và sinh viên, tất cả đều gặp phải vấn đề này. Các dự án cần phải hoàn thành, nhiều bài vở cần phải học để thi, các báo cáo đã qua thời hạn. Lịch làm việc và đồng hồ cứ kêu lên tích tắc, tích tắc. Ước gì tôi có thêm thời gian nhỉ.

Cho phép tôi chia sẻ một bí quyết nhỏ có thể thay đổi cuộc sống bạn.

Thực Hiện Ngay

Một ý tưởng nhỏ được miêu tả trong sách Dân Số trong Cựu Ước. Nhìn vào nhân vật chính chúng ta khám phá ra điều gì? Một người đàn ông bận rộn. Mô-sê được giao sứ vụ là đưa hàng ngàn dân ra khỏi ách nô lệ ở Ai Cập, đi ngang qua sa mạc nóng cháy Xi-nai để đến Đất Hứa. Và họ là những con người luôn gây phiền toái – làm những điều dại dột và chịu hình phạt của Thiên Chúa. Thời gian trôi qua và sự kiên nhẫn của Thiên Chúa lại bị thách thức. Và Mô-sê thì luôn cố gắng giải quyết mọi việc. Ông ấy không ngừng nỗ lực trải nghiệm những bài học về đức tin, sứ vụ, sự vâng phục, lòng can đảm và đời sống trong sạch. Ông ấy là nhà lãnh đạo được Thiên Chúa huấn luyện qua những khó khăn.

Dân chúng thì không ngừng than phiền việc thiếu thức ăn hay nước uống, hay thực phẩm quá kham khổ. Họ than trách và chống đối Mô-sê. Họ nói lý do chính mà Mô-sê đưa họ ra khỏi AI Cập là để giết họ. Hoặc là ông đã lấy nhầm người vợ. Hoặc là tất cả những chia sẻ về Thiên Chúa chỉ nhằm mục đích đưa Mô-sê trở thành con người vĩ đại hơn thôi. Vấn đề không có hồi kết. Mô-sê thì bận rộn vô cùng.

Vậy mà một ngày đẹp trời nọ, Thiên Chúa lại giao thêm việc cho Mô-sê.

Tại sa mạc Xi-nai ngày mồng một tháng hai năm thứ hai kể từ khi con cái Ít-ra-en ra khỏi đất Ai-cập, Ðức Chúa phán với ông Mô-sê trong Lều Hội Ngộ rằng: “Các ngươi hãy kiểm tra dân số toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en theo thị tộc và gia tộc, lập danh sách mọi người đàn ông từng người một. Những người từ hai mươi tuổi trở lên, nghĩa là mọi người trong dân Ít-ra-en đến tuổi nhập ngũ, thì ngươi và A-ha-ron hãy liệt kê theo đơn vị của chúng. (Ds 1:1-3)

Bây giờ hãy nhìn nhận Mô-sê cũng là con người như chúng ta. Nếu là bạn thì bạn đã sẽ phản ứng thế nào? Công việc của con là “đi đếm tứng người ư????! Thật là trớ trêu, Ngài có biết sẽ mất bao lâu để hoàn tất việc này không? Con thì hiện đang bù đầu với hàng tá công việc! Hãy nhìn những gì con đang thực hiện: chịu trách nhiệm chăm sóc tinh thần và thể lý cho tất cả những con người này – chỉ mỗi việc ấy thôi đã khiến con đầu tắc mặt tối từ sáng đêm rồi – còn thêm một việc nữa là viết Kinh Thánh! Con thật sự không có đủ thời gian cho những việc hiện tại này. Vậy mà bây giờ con còn phải thực hiện việc kiểm tra dân số toàn thể?

Khi nghe lời than van đó bạn có thấy quen thuộc không? Nhưng hãy để ý xem Mô-sê đáp lại thế nào: “Ông Mô-sê và ông A-ha-ron …triệu tập toàn thể cộng đồng vào ngày mồng một tháng hai. Người ta xác định phổ hệ theo thị tộc và gia tộc, lập danh sách những người đàn ông, từ hai mươi tuổi trở lên, từng người một” (Ds 1:17-18)

Bạn có để ý công việc được giao khi nào không? “Ngày mồng một tháng hai”. Và Mô-sê thực hiện công việc khi nào? “Ngày mồng một tháng hai”. Bạn thấy thế nào! Có một bí quyết lớn lao mà chúng ta có thể miêu tả qua ba từ: thực hiện ngay. Đặc biệt nếu việc gì đó xảy đến khi chúng ta đang thực hiện việc gì quan trọng.

Một lần nọ, tôi đến Oakland, California, để chia sẻ với một nhóm quân nhân tại Fort Ord. Vị linh mục tuyên uý sắp xếp để tôi đến chia sẻ Tin Mừng với họ. Sau đó tôi đến một khu khác của thành phố để phát biểu tại “Bữa Tối Andrew” – tại đó những Kitô hữu mời những người bạn người lương của mình đến dùng pizza và nghe chia sẻ. Có một sự việc nhỏ là để có thể đến dự cả hai cuộc gặp gỡ này thì tôi phải bỏ bữa ăn tối. Lịch trình khá dày. Không vấn đề gì, mọi việc vẫn tốt đẹp. Nhưng khi tôi chuẩn bị rời nhà thì tôi nhận được một bao thư. Đó là phiếu thông tin cá nhân khá dài mà văn phòng chính cần tôi điền và nộp ngay. Bill thì đã cho nổ máy xe và đang đợi trước nhà. Tôi phải làm sao đây?

Đem phiếu theo và điền vào ngày hôm sau? Ngày hôm sau tôi cũng không có thời gian. Ngày hôm sau chúng tôi đi đến Hume Lake đề tham quan một chương trình huấn luyện và cũng mất cả ngày ở đó.

Tôi gọi điện báo Bill tắc máy xe. Tôi ngồi xuống điền phiếu thông tin. Cũng mất một lúc tôi mới điền xong, nhưng cuối cùng tôi cũng điền xong. Tôi để phiếu lại cho người nhà gởi thư đi rồi nhảy vội lên xe và chúng tôi đến được các cuộc gặp gỡ đó. Nếu tôi không cố gắng thực hiện xong việc điền phiếu đó, có lẽ tôi sẽ đem theo bên mình phiếu trống mấy ngày trời.

Tôi chịu trách nhiệm hai loại công việc: loại tôi thích làm và loại tôi cần phải làm. Tôi có khuynh hướng làm điều tôi thích và để điều tôi cần phải làm lại để thực hiện sau. Vấn đề của cách sắp xếp đó là những việc tôi không thích lắm thì cứ tồn động và tôi luôn canh cánh trong lòng về sự tồn động đó.

Tôi thật sự vui khi chia sẻ với những người làm công việc phục vụ về tình yêu của Thiên Chúa được thể hiện nơi Đức Giê-su Kitô. Thật cảm động khi chia sẻ tại Bữa Tối Andrew và quan sát những người đàn ông hướng dẫn bạn bè của mình đến với Đức Kitô trong suốt thời gian chia sẻ thân tình trong bữa tối đó. Việc điền phiếu thông tin ư? Chuyện nhỏ nhặc! Tôi có thể để đó và khi văn phòng chính gọi hỏi thì tôi có thể cho họ xem lịch làm việc dày đặc của tôi. Họ là những người biết thông cảm, họ sẽ thông cảm cho tôi. Nhưng nếu làm như thế thì trong suốt tuần sau đó mỗi lần tôi mở cặp để lấy Kinh Thánh thì bao thư của phiếu thông tin đó cứ đập vào mắt tôi. Và thế là tôi dành thời gian “thực hiện ngay” và lên đường với một tinh thần không vướng bận điều gì.

Khi bạn đọc lại cuộc đời của Mô-sê bạn sẽ không nhận thấy “quan liêu”. Nhưng khi Thiên Chúa giao cho ông một phiếu thông tin cá nhân dài đề điền thì thay vì ngồi than phiền rằng mình không có thời gian hoặc mình đang bận thực hiện những việc quan trọng khác hoặc “người khác có thể đảm nhận những việc như vậy” – thì Mô-sê lại thực hiện ngay.

Có thể bạn nghĩ “được thôi, cũng có lý. Cách đó cũng hữu ích trong nhiều trường hợp cụ thể, nhưng có một vấn đề khác. Công việc thì nhiều hơn mà khả năng của tôi thì giới hạn. Tôi cần sự giúp đỡ.”

Đúng. Chúng ta luôn đối diện với những tình huống như vậy. Hiệu trưởng trường học cần sự giúp đỡ của giáo viên. Linh mục cần những phụ tá. Nhà truyền giáo cần nhân lực hỗ trợ những nhu cầu thật tế. Các tu sĩ cần hỗ trợ trong việc phân phát lương thực cho người nghèo đói. Các vấn đề thì đa dạng và đến với chúng ta lúc này hay lúc khác.